Không biết có được gọi là may mắn không khi cả em và anh đều là người đến sau…
Em đã từng có suy nghĩ thôi không yêu thương nữa cho đến khi em ra trường, bởi em là đứa đã vấp ngã quá nhiều trong yêu thương. Em sợ cái cảm giác tưởng như nắm được trọn vẹn yêu thương nhưng thực ra lại chẳng nắm được gì.
Em phải làm gì khi những cảm xúc trong em cứ rối tung và trở nên hỗn độn. Nó cứ quanh quẩn đâu đó trong con người em. Có những khi em chẳng hiểu nổi chính mình. Có những lúc em thấy mình trống rỗng.
Đầu óc em cứ lặng đi, cũng chẳng tránh được có những khi em nhớ về người con trai đó. Người con trai đã từng là cả cuộc sống của em, người xoa dịu nỗi đau cho em nhưng lại bù thêm cho em những nỗi đau con đau hớn gấp nhiều lần như vậy.
Những khi em thấy mình có những cảm xúc khó tả, em nhớ đến anh, em nghĩ về anh, người con trai đang dần bước vào cuộc sống của em.
Khi yêu thương, em thường hay suy nghĩ, bởi em luôn sợ ở đâu đó trên cái thế giới này, có ai đó sẽ khiến người em yêu thương thay đổi, làm cho anh vui vẻ hơn, cho anh tất cả những điều anh muốn đủ làm anh vứt bỏ cả thế giới và vứt bỏ luôn cả em. Em chẳng dám yêu thương quá nhiều nữa.
Nhưng! Em hiểu rằng cả Em và Anh đều là những người từng yêu thương một người thật sự, từng có một quá khứ cả hạnh phúc và nước mắt nên người trước. Có được gọi là may mắn không khi cả em và anh đều là người đến sau? Có những câu nói như thế này:
"Em may mắn là người đến sau
Để lắng nghe niềm đau phía trước.
Em may mắn cùng anh chung bước
Để một chiều nắng cũng hóa mưa.
Em không thể là những ngày xưa.
Để bỗng dưng em thành cô ấy.
Khi em khóc quay lưng đã thấy.
Điều đặc biệt của người đến sau."
…...Thật khó để che lấp đi thứ tình yêu lớn anh từng có.
Thật khó để viết tên em đè lên tên cô ấy.
Thật khó để anh vứt bỏ kí ức của mình.
Phần em, em sẽ không làm tất thẩy những điều đó để có được anh vì khi em đặt lòng yêu thương anh em đã nhận ra điều đặc biệt của người đến sau.
Không đủ xinh để ai cũng phải yêu.
Không đủ lớn để nổi bật giữa mọi người.
Không đủ ngọt ngào để làm xiêu lòng người khác.
Nhưng đủ tự tin và nghị lực để sống đúng là chính mình và cuối cùng là…
Em không cần là người đến trước nhưng em mong em sẽ là người cuối cùng của anh..
Còn quá sớm để cả em và anh nói lên tất cả, nhưng em thấy mình cần anh. Cần một người xua tan trong em cảm giác sợ hãi, ôm chặt em mỗi khi em đắng lòng, ở cạnh em an ủi và động viên em.
Em không chắc mình giỏi dang bằng người khác những em sẽ yêu anh bằng tất cả những gì em có. Đó không phải làm một lời hứa, đó là việc mà em sẽ làm mỗi ngày.
Ở gần bên anh, lắng nghe anh, trêu cho anh vui mỗi khi anh tức giận và có thể bước vào được trong suy nghĩ của anh.. Để em yêu thương anh, anh nhé. Cùng nhường nhịn nhau, và cùng cố gắng để hiều nhau.
Bất kỳ ai cũng có quá khứ, cũng đã từng trải qua những ngày tháng ngọt ngào, em sẽ không bao giờ ghen với người yêu cũ của anh. Mà em cần phải cảm ơn cô ấy, bởi cô ấy đã để anh đến với em, để em có thể thay cô ấy chăm sóc và ở bên cạnh anh.
Không có người đi trước thì sẽ chẳng có người đến sau và không có nỗi đau thì con người mãi không bao giờ trưởng thành được. Nhưng em sẽ ghen với người con gái nào đến sau em và em sẽ ghét bản thân em lắm.
Bởi khi đó em cảm thấy mình quá tệ, quá tệ nên anh mới tìm đến bên người khác. Và nếu có tìm đến bên người khác thì anh nhớ nhé: Người đó chỉ được phép hơn em chứ không được phép kém hơn hoặc bằng em.
Em chưa dám nói mình yêu anh, bởi để nói rằng mình yêu một ai thì cần phải có thêm thời gian nữa. Nhưng em dám nói: Em cần Anh…chỉ một mình anh thôi…người đến sau ạ..
Rồi một ngày, em sẽ ôm anh và nói: Em không cần anh.. mà Em Yêu Anh và muốn ở bên Anh mãi….
Hạnh Chi – GocTamHon